Gặp Gỡ Thành Viên Tiêu Biểu Trung Tâm UNESCO Văn Hoá Thông Tin Truyền Thông Trần Thị Bích Liên – “Phù thủy trị bỏng” biến những vết thương hoại tử thành kỳ tích hồi sinh

Trong đời sống thường nhật, đôi khi những điều tưởng như kỳ diệu lại đến từ những con người bình dị. Với hàng trăm bệnh nhân từng được giúp đỡ, cái tên Trần Thị Bích Liên đã trở nên thân quen và trìu mến hơn bao giờ hết. Chị được gọi bằng nhiều biệt danh: “Liên bỏng”, “Liên vảy nến”… nhưng nổi bật và gắn bó nhất chính là “Phù thủy trị bỏng”.

Từ nỗi sợ máu đến đam mê chữa lành những vết bỏng

Ít ai ngờ, người phụ nữ ấy từng rất sợ máu và vết thương hở. Thế nhưng, như một cơ duyên, chị lại bén duyên với công việc chăm sóc và hỗ trợ điều trị cho những bệnh nhân bị bỏng, loét, tắc mạch hay vết thương lâu năm. Có những bệnh nhân nằm viện 6–12 tháng không lành, nhưng khi đến với chị chỉ sau 15 – 30 ngày đã cải thiện rõ rệt. Có những vết thương nhẹ, thậm chí chỉ sau vài giờ được xử lý đã lành đến 70–80%.

Chính hiệu quả bất ngờ ấy khiến nhiều người không ngần ngại gọi chị là “phù thủy”, bởi khả năng “biến hóa” kỳ diệu của những vết thương tưởng chừng không thể hồi phục.

Một kỷ niệm khó quên với Bà mẹ Việt Nam anh hùng

Trong hành trình ấy, có những kỷ niệm để lại cho chị nhiều xúc động sâu sắc. Một trong số đó là lần chị được mời đến Ba Vì để hỗ trợ cho một Bà mẹ Việt Nam anh hùng 95 tuổi.

Cụ từng bị giam cầm và tra tấn dã man tại nhà tù Hỏa Lò trong thời chiến. bị kẹp dập đầu ngón tay, ngón chân, xương thò ra ngoài nhưng bà vẫn kiên trung, không hé răng khai báo. Tuổi cao sức yếu, cộng thêm bệnh tắc mạch, khiến những ngón chân bà bị hoại tử, đau đớn kéo dài.

Ngày 2/9 năm ấy, khi đất nước chuẩn bị kỷ niệm Quốc khánh, chị Liên đã có mặt bên giường bệnh để chăm sóc cho bà. “Khi nghe con cháu kể về những năm tháng bà bị tra tấn, tôi thực sự xúc động. Được trực tiếp hỗ trợ cho một Bà mẹ Việt Nam anh hùng là một vinh dự lớn lao trong cuộc đời.” – chị Liên chia sẻ.

Sau buổi chăm sóc, con gái bà cụ ngỏ ý muốn gửi chút chi phí đi lại. Nhưng chị Liên từ chối, và chỉ nói một câu giản dị:
“Sự hy sinh của bà cho đất nước lớn lao gấp ngàn lần. Em chỉ làm được một phần rất nhỏ bé thôi, và cảm thấy tự hào khi được góp sức cho một người mẹ anh hùng.”

Hành trình của tình yêu thương

Không chỉ riêng câu chuyện xúc động với Bà mẹ Việt Nam anh hùng, suốt nhiều năm qua, chị Trần Thị Bích Liên đã lặng lẽ rong ruổi khắp các tỉnh thành, từ đồng bằng cho đến miền núi xa xôi. Bất cứ nơi nào có những bệnh nhân đau đớn vì bỏng, loét lâu năm, tắc mạch hay những vết thương phức tạp mà bệnh viện cũng bó tay, chị đều sẵn sàng có mặt.

Có khi, chị đi cả trăm cây số chỉ để thăm khám cho một bệnh nhân nghèo không đủ tiền chữa trị. Có lần, chị túc trực bên giường bệnh suốt nhiều ngày liền để theo dõi sự hồi phục, động viên tinh thần cho bệnh nhân và gia đình. Mỗi chuyến đi là một hành trình gian nan, nhưng chị không coi đó là gánh nặng. Trái lại, với chị, đó là cơ hội để lan tỏa tình yêu thương và chia sẻ trách nhiệm với cộng đồng.

Điều đặc biệt là phần lớn những lần hỗ trợ, chị không nhận bất kỳ chi phí nào. Bởi trong suy nghĩ của chị, giúp người là một niềm hạnh phúc, không phải là một dịch vụ mua bán. Chính sự tận tâm ấy đã khiến nhiều bệnh nhân và gia đình cảm phục, trân trọng gọi chị bằng cái tên thân thương “Phù thủy trị bỏng”.

Chị Liên luôn tâm niệm: “Mỗi vết thương được chữa lành không chỉ giúp cơ thể hồi phục, mà còn hồi sinh niềm tin và hy vọng cho bệnh nhân. Được nhìn thấy nụ cười trở lại trên khuôn mặt của họ, với tôi, đó là phần thưởng vô giá.”

Hành trình của chị vì thế không chỉ là hành trình y học, mà còn là hành trình của lòng nhân ái. Trong từng ca bệnh, chị không chỉ mang đến phương pháp chữa trị, mà còn thắp lên niềm tin rằng, giữa cuộc sống còn nhiều khó khăn, tình người vẫn luôn hiện hữu và lan tỏa.

Trong hành trình đồng hành cùng hàng nghìn bệnh nhân, điều mà chị Trần Thị Bích Liên luôn trăn trở chính là việc còn quá nhiều người bệnh phải đối diện với nỗi đau cắt bỏ tay, chân do những vết thương phức tạp, lâu ngày không lành.

Chị Liên chia sẻ:
“Mỗi lần chứng kiến một bệnh nhân bị tháo khớp vì vết thương không được chữa trị kịp thời, tôi thực sự xót xa. Tôi mong một ngày nào đó, các bệnh viện, cơ sở y tế sẽ phối hợp cùng tôi trong việc xử lý, chăm sóc những vết thương này. Khi đó, sẽ không còn ai phải rơi vào cảnh mất đi một phần cơ thể chỉ vì không tìm được đúng phương pháp điều trị.”

Đó cũng chính là ước nguyện lớn nhất của chị – được đồng hành cùng ngành y tế để lan tỏa hiệu quả của phương pháp chữa trị mà chị đã tâm huyết nghiên cứu và áp dụng trong nhiều năm. Chị tin rằng, khi có sự phối hợp giữa chuyên môn y học hiện đại và phương pháp hỗ trợ của mình, sẽ mở ra cánh cửa hy vọng mới cho rất nhiều bệnh nhân, giúp họ giữ được trọn vẹn cơ thể, niềm tin và chất lượng cuộc sống.

Tác giả : Đình Vương-Alex Nguyễn

Để lại một bình luận